Bài viết 9


"Thầy!!!
Cơn gió vô tình thổi mạnh sáng nay
Con bỗng thấy tóc thầy bạc trắng
Cứ tự nhủ rằng đó là bụi phấn
Mà sao lòng xao xuyến mãi không thôi

Bài viết 8


"Có lẽ với suy nghĩ của những ai đã từng là học trò thì “người thầy” phải là người mặc áo sơ mi, thắt cà-ra-vát hay áo dài truyền thống đứng trên bục giảng dạy cho chúng ta những tri thức. Nhưng bao nhiêu đó liệu có đủ? Vì “người thầy” mà tôi muốn nhắc đến rất đặc biệt. Thầy tôi chưa từng tốt nghiệp đại học sư phạm nào, chưa từng đứng trên bục giảng của nhà trường, dù công lập hay dân lập, và cũng chưa từng dạy tôi nét chữ, con số, hay môn học nào. Nhưng, thầy tôi đã dạy tôi về cuộc đời cần phải sống! Thầy dạy tôi thế nào là giàu có và hạnh phúc: “Hạnh phúc Chúa cho ta giàu có, giàu Chúa cho chẳng gợn ưu phiền (Lời kinh thánh)”, hay thế nào là cái đẹp, cái duyên vĩnh cửu: “Duyên là giả dối, sắc lại hư không…; chớ tìm kiếm sự trang sức bề ngoài… nhưng hãy tìm kiếm sự trang sức bề trong giấu ở trong lòng tức là sự tinh sạch chẳng hay hư nát của tâm thần dịu dàng im lặng ấy là giá quí trước mặt Thượng Đế (LKT)”. Và thầy còn dạy cho tôi thế nào là tình yêu nữa: “Nếu các ngươi yêu kẻ yêu mình, thì có ơn chi?... Hãy yêu kẻ thù mình, làm ơn cho kẻ ghét mình, chúc phước cho kẻ rủa mình, và cầu nguyện cho kẻ sỉ nhục mình(LKT)”. Và còn nhiều, nhiều những bài học thực tế khác về bình an, khiêm nhường, tha thứ, hôn nhân gia đình, quản lý tiền bạc v.v… tất cả những điều đó đều là trải nghiệm của thầy tôi bao năm tháng qua với Thượng Đế. Thầy tôi không dạy chỉ bằng lời, mà dạy bằng chính cuộc đời thầy.