Bài viết 5

"Trong suốt quãng đường mà tôi đã đi qua trong ký ức tuổi học trò đã để lại cho tôi rất nhiều câu chuyện kỳ thú, trong đó có bốn câu chuyện nhỏ.
Câu chuyện 1: Khi tôi bước vào Cấp 1 (tiểu học bây giờ) tôi luôn luôn ấn tượng đến cách giảng dạy những bài học mà cô giáo chủ nhiệm lớp đã dạy cho tôi. Cô có dáng người cao ráo xinh xắn và tên của cô đọng lại trong tôi tron suốt quãng đời học sinh cho đến bây giờ đã hơn 20 năm rồi mà tôi vẫn nhớ, một người giáo viên trẻ, hiền lành và dịu dàng với đám học sinh quậy nhất lớp trong đó tôi là đầu tàu của lớp. Vì tôi là một người lớp trưởng rất đặc biệt của lớp, vì tôi không được khỏe bằng các bạn học sinh khác trong lớp nhưng cô vẫn tin tưởng tôi mà cô giao cho tôi nhiệm vụ làm lớp trưởng của lớp. Cô tên là Nguyễn Thị Minh Châu.

Bài viết 4

"Năm lớp 11 tôi đi học luyện thi đại học. Quyết định thi ban B nên tôi đầu tư vào ba môn toán, hóa, sinh. Với hai môn toán, sinh thì rất êm đềm, còn riêng với môn hóa thì thật là ác mộng. Tôi có tính hay đi trễ, mà phòng học nhà thầy thì rất chật, vì vậy có một qui luật ngầm là đứa nào đi trễ phải ngồi bàn đầu (vì không có cách nào chui ra phía sau, các dãy ghế xếp kín phòng, không có lối đi). Ngồi bàn đầu tức là ngồi sát thầy, tức là sẽ dễ dàng bị kêu lên hỏi bài, bị ăn mắng nếu làm bài sai và bị theo dõi sát sao hix hix…