Bài viết 12

"Ai trong chúng ta đều trải qua những thời gian là học sinh thì chắc ai cũng có những ký ức về những Người thầy, người cô mà chúng ta quý mến. Riêng tôi "Người thầy" của tôi là người mà không dạy chính thức tôi mà chỉ là dạy thêm trong ba năm học cấp ba nhưng không biết sao đó lại là người tôi quý nhất . Đó là một điều kỳ lạ.
        
 Lần đầu tiên gặp cô, điều mà làm tôi ấn tượng nhất là họ của cô - họ Đàm. Mrs Đàm - đây là tên thứ hai mà chúng tôi tự đặt cho cô, đúng là học sinh "Nhất quỷ, nhì ma, thứ ba học trò". Tôi không biết sao tôi lại mến cô đến như vậy, trong mắt tôi cô không chỉ là một người thầy, tôi xem cô như một người bạn, một người thân trong gia đình. Tôi luôn nhớ ngày cuối cùng mà cô dạy tôi, cô luôn dặn dò chúng tôi thật kỹ càng trước khi thi đại học,  trong lúc đó tôi rất muốn khóc thật to nhưng tôi sợ phải khóc trước mặt một ai đó - đó cũng là điều làm tôi tiếc nhất. Ước gì thời gian sẽ quay lại để tôi có thể trờ lại thời học sinh.
       Tôi mong tôi sẽ luôn giữ những ký ức đẹp đó."