Bài viết 10

"Nếu gọi bằng mẹ thì không phải nhưng cô là một người giống như thế!  Cô ân cần ,dịu dàng ,chu đáo và luôn quan tâm tôi từ những chi tiết nhỏ nhất trong cuộc sống về thể xác và cả tâm linh.Cô là người mẹ thứ hai của tôi.
Cô sở hữu một thân hình nhỏ nhắn,cô khoảng chừng 58 tuổi. Tuy cô đã lớn tuổi nhưng cô rất trẻ trung và năng động, tôi biết cô khi được một người bạn thân của tôi đưa tôi đến lớp học Trường Chúa Nhật mà lớp đó là lớp của cô phụ trách dạy.Cô được tôi đưa vào trong tiềm thức là một người hiền lành,luôn dịu dàng và quan tâm sẻ chia với mọi người. Lần đầu tiên khi tôi gặp cô ,cô đang học một bài kinh thánh với lớp, cô giảng giải rất dễ hiểu,ngắn gọn,như đưa chúng tôi là những “học trò” của cô phiêu lưu qua những câu chuyện Kinh Thánh và những trải ngiệm đời thực của cô để chúng tôi được cảm nhận về Chúa một cách rõ ràng,sâu nhiệm hơn.
Cô không những là người dạy Kinh Thánh hay(theo tôi nghỉ) mà là một người bạn, một người mẹ những lúc tôi có tâm sự ,chuyện buồn của tôi đều nói chuyện với cô và cô luôn là người chia sẻ khích lệ động viên tôi vượt qua những khó khăn gian nan trong cuộc sống ,để tôi luôn bám chắc vào Chúa nhiều hơn, cho tôi biết mình luôn có một người Cha, người Thầy luôn quan tâm chăm sóc tôi. Cho dù cô có già có quên tôi nhưng có một người là Chúa không bao giờ bỏ tôi và quên tôi. Qua những lời dạy ,lời khích lệ đó của cô tôi càng cảm kích cô nhiều hơn càng yêu thương cô nhiều hơn nữa.
Cô - người mẹ hiền thứ hai của tôi,tôi sẽ không quên cô và chắc chắn rằng tôi sẽ không bao giờ quên lời khích lệ của cô trên bước đường theo Chúa của tôi.Và những lời đó sẽ là hành trang để tôi  đi suốt cuộc đời."